NHỚ BIỂN
Thơ: Mai Lâm Sanh
Đứng trên đỉnh núi Lớn
Nhìn con sóng bủa ghành
Từng cơn, từng cơn vỗ
Vào bến bờ mông mênh
Gió ru êm, ru êm
Hàng dương gieo điệu nhạc
Võng kẽo kẹt bên thềm
Đêm chờ nghe biển hát
Chiều Vũng Tàu xuống nhanh
Trăng mùng mười chiếu sớm
Núi mờ sương se lạnh
Thơm bếp mùi khê cơm
Sao Hôm khuất trời Tây
Phố phường vàng ánh điện
Trăng mờ dần trong mây
Trời khuya giăng sắctim1
Vũng Tàu sau lần đến
Biển vấn vươn bao tình
Trái đất tròn..! Hẹn nhé
Nhớ mãi Vũng Tàu Xanh !
M.L.S